Hà Nội - Singapore và những giọt nước mắt! (P2)

Hà Nội - Singapore và những giọt nước mắt! (P2)
03/10/2016 Tình yêu

Tôi dùng nick ảo kết bạn với em trai của anh, một giáo viên tiếng Pháp. Tôi nói muốn học gia sư để đi du học Pháp. Em trai anh rất giống anh, từ giọng nói đến dáng đi, không manly bằng anh. Trao đổi thông tin chủ yếu qua tin nhắn fb. Lần đầu tiên gặp mặt để xếp lịch học, sau khi về nhà, tôi rất bất ngờ khi nhận được tin nhắn của “thầy” qua điện thoại:
- Hi e, anh là Ngọc, gia sư tương lai của em
-Dạ, sao vậy anh?
-Anh rất ấn tượng với cô trò nhỏ mới này, rất đáng yêu
Tôi ngửi thấy mùi đong đưa ở đây rồi. Nhưng mục tiêu của tôi là anh, tôi cần biết thêm thông tin về anh để xác định thêm một lần, buông bỏ hay tiếp tục?
-Dạ,cảm ơn thầy.
-Rất mong sớm được gặp cô trò nhỏ đáng yêu
Sến rện, tôi đã nói từ trước, tôi cực kỳ ghét những ai theo đuổi tôi, mà theo đuổi một cách không hề thông minh chút nào!
Buổi học đầu tiên diễn ra “tốt đẹp”, tôi thu được kha khá thông tin về anh. Gia đình anh theo đạo Thiên Chúa, có 2 anh em, anh là anh cả. Theo như lời người em thì tất cả những gì tốt đẹp anh đều có hết: giọng hát trời phú, tiếng đàn ghi ta mê đắm ( tôi chưa từng biết qua), a có 2 cô con gái và giờ đang trong tình trạng ly thân với vợ!
Nói qua về ông em tên Ngọc, đã từng có vợ ở Pháp, nhưng sau không có con nên ly dị, về VN lấy vợ và cũng có 2 cô con gái. Người này xuất hiện trong cuộc sống của tôi vài tháng, cũng nhiều tính tiết khá máu chó!
Khác với ông anh, ông em thì say tôi như điếu đổ, chỉ sau 1 buổi học mà nhắn tin liên tục, ca ngợi nào là em thông minh, em giỏi, nói chuyện có duyên...Tôi băn khoăn liệu ngoại tình ( hay đa tình?) có phải là gen ko? Mẹ nói tôi đa tình giống ba, anh và em trai anh cũng không khó để tôi cưa đổ. Tôi không hề có cảm giác nào với ông em, thậm chí nhiều lúc còn tỏ thái độ ghét ra mặt. Vậy mà cuối cùng, vì anh, tôi đã lên giường với người đàn ông đó!
Sau lần cảnh báo “nhẹ nhàng”, anh bắt đầu xa lánh tôi, tin nhắn và những lần gặp thưa dần.
-Anh, hôm nay em trai a kết bạn trên fb với em
-Sao cậu ấy lại có fb e?
-Em ko rõ, có bạn chung thì phải
-Em đừng kết bạn
-E đồng ý rồi, với lại e cũng muốn tìm hiểu xem a là ai?
- Tối gặp thì nói
Sau lần gặp trong phòng anh, chúng tôi không gặp nhau ở đó thêm một lần nào nữa. Có lẽ cả hai đều cảm thấy không thoái mải. Anh lại đưa tôi đến nn lần đầu chúng tôi gặp nhau.
Hôm đó anh cuồng nhiệt một cách thái quá, khiến tôi tan nát thân người.
Hai hôm sau, anh chuyển nhà.
Tôi thẫn thờ, như điên như dại.
Tôi nhắn tin anh không trả lời, gửi email anh không trả lời…
Tin nhắn từ viber ban đầu báo “đã xem” rồi sau đó báo block số điện thoại.
Tôi còn chút liên hệ cuối cùng là Ngọc- em trai anh.
Tôi cũng không thể hỏi thăm quá nhiều về anh, chỉ thỉnh thoảng, sau buổi học, tôi hỏi vu vơ nhưng không bao giờ Ngọc nhiệt tình trả lời. Đôi lúc Ngọc cũng tỏ ra nghi ngờ nhưng tôi đùa bảo “anh trai anh perfect thế thì giới thiệu cho em đi, em đang ế dài này”. Lúc đó Ngọc lại càng tỏ rõ thái độ ghen, muốn giữ “cô trò nhỏ” cho riêng thầy.
Tôi nhớ anh. Tôi đến công ty anh, ngồi quán cà phê trước cửa hàng giờ để xem lúc nào anh đến hoặc đi. Nhưng anh biến mất như bọt khí, tôi không hề gặp anh một lần nào. Tối hôm anh chuyển đi, tôi vào phòng anh nằm khóc, còn khóc nhiều hơn lần đầu bị phản bội. Tôi mở hết ngăn tủ, xem anh còn để sót đồ vật nào không. Tất cả sạch trơn. Tình cảm tôi dành cho anh cùng bị phủ nhận sạch trơn. Hàng ngày đi làm về, tôi đều vào phòng anh để nhớ lại góc này a đặt cái gì, góc kia là quyển sách gì. Tôi nhớ mùi nước hoa, mùi áo, mùi đàn ông của anh. Chai Hugo Boss tôi mua vẫn để trên bàn, chạm đến là thấy đau, thấy nhớ. Tôi cứ làm vậy cho đến khi có người mới chuyển vào, chấm dứt chuỗi ngày hành động đầy ngu si và ngớ ngẩn.
Sinh nhật anh, tôi gửi email chúc mừng. Gửi trong vô vọng và không có ý định chờ đợi hồi đáp. 2 phút sau email đến, vỏn vẹn một dòng: “Tối nay anh muốn gặp em, chỗ cũ”
Tôi lao đến chỗ gặp và vồ lấy anh như kẻ chết khát giữa sa mạc gặp vũng nước đọng. Anh cũng vồ vập không kém, cắn vai tôi rướm máu ( anh không hề hôn tôi kể từ lần đầu tiên). Tôi quên hết tất cả, người phụ nữ với chiếc xe Click, người vợ ly thân của anh, người em trai luôn muốn đưa tôi lên giường...lúc này, tôi chỉ cần biết anh ở đây, hiện hữu và đưa tôi từ cơn đau này đến cơn đau khác.
Anh nói a nhớ tôi, nhớ rất nhiều, có hôm a đến trước cửa nhà tôi, chờ để nhìn thấy tôi, a nhìn thấy tôi đi làm về, loay hoay với chiếc chìa khóa cửa cũng khiến anh muốn mỉm cười. Anh đến chỗ tôi làm, nhìn tôi đi ăn trưa cùng đồng nghiệp. Tôi ngỡ ngàng, chưa bao giờ tôi nghĩ anh lại để ý và biết về đến tôi nhiều như thế. Tôi cũng không mưu cầu thứ tình cảm gọi là tình yêu từ một người đàn ông có gia đình, mà gia đình đó đang trên đường tiến tới đổ vỡ. Họ đang ly thân chứ không phải ly dị, và như Ngọc- em trai anh nói, anh sẽ không bao giờ ly hôn, việc chia tài sản, con cái, việc mất hình ảnh TGĐ mẫu mực...thật không dễ dàng gì với anh.
-Vợ và các con anh thì sao?
Anh sững người nhưng rất nhanh xiết nhẹ tôi vào lòng
-Em không muốn chen chân vào cuộc sống của anh và gia đình anh. Hãy làm như anh đã làm, anh rời đi rồi thì đừng quay lại nữa.
Tôi ra về, chúng tôi vẫn chưa chính thức nói lời chia tay vì tôi biết rằng, chưa ai trong chúng tôi nói lời yêu với đối phương. Tất cả mới dừng lại ở câu thổ lộ ngô nghê “Em thích anh”!
Tôi gửi email cho anh
Dear Minh,
Em định "ra đi" theo cách mà em đã đến với anh- qua sms, nhưng dường như vẫn chưa thành công. Vì khi em nói chia tay, a chỉ cười và im lặng, khiến em rất bối rối...
Em ko yêu anh, chắc chắn và em luôn khẳng định như vậy, vì em biết, mỗi chúng ta chỉ coi nhau như cơn gió lạ, một cơn say nắng, một chút men cho cuộc sống thêm mơ mộng. Thế nên, khi cơn gió đi qua, nắng đã tắt và hơi men không còn, em cũng muốn dừng lại tất cả để chính bản thân em không bị tổn thương.
Trong trái tim em, anh là người đàn ông hoàn hảo, hình mẫu mà em luôn ngưỡng mộ. Cũng vì vậy, trước khi biết về anh nhiều hơn chút nữa, em sợ hình mẫu đó sụp đổ, thế nên hãy cứ để anh thật đẹp, thật tuyệt vờ trong mắt em như này nhé!
Cảm ơn anh đã cho em ở bên anh một cách nồng nàn và đầy nhung nhớ. Đó thực sự là những xúc cảm mới mẻ khiến trong một khoảng thời gian nhất định, trái tim em đã run rẩy.
Cảm ơn anh rất nhiều, được gặp anh, em thực sự, thực sự rất hạnh phúc. Em đã yêu thương say đắm, nồng nhiệt, có thể em sẽ bị tổn thương, nhưng đó là cách để em sống trọn vẹn cuộc đời này.
Vậy thôi, mình không yêu nên chẳng thế nói chia tay, trả lại anh cuộc sống bình yên, em cũng trở về với trái tim em, không đập dồn dập mỗi khi anh đi qua :)

Tôi xóa hết tất cả thông tin liên quan đến anh, block fb số điện thoại của Ngọc. Anh dường như hiểu rõ quyết định của tôi, anh im lặng. Ngọc thì khác, người đó điên cuồng tìm cách liên hệ với tôi và tìm cách đẩy tôi ra xa anh hơn…
Ngọc lấy số điện thoại khác, người đó lấy bao nhiêu số, tôi block bấy nhiêu số. Anh đã đi rồi, tôi còn giữ liên hệ với Ngọc làm gì? Tôi làm thế không đúng nhưng mục đích của Ngọc cũng chẳng hề trong sáng, tránh được ít nào hay ít đấy.
Tin nhắn đến, số điện thoại lạ: “Em đừng trốn tôi nữa, tôi biết mối quan hệ của em và Minh, anh trai tôi rồi”!
Tôi ngỡ ngàng. Lo lắng, tôi nhấc máy gọi lại:
-Anh muốn sao?
-Lần đầu tiên gặp em, em biết anh muốn gì rồi đó, cô trò nhỏ.
-Tôi và Minh không có gì cả, mà nếu có, thì nó đã chấm dứt rồi.
-Chấm dứt? Ảnh của em và anh trai anh vẫn ở trong điện thoại. Em có muốn xem không?
Ngọc gửi cho tôi hai tấm hình, một tấm chụp nghiêng khi tôi đang ngồi đọc sách ở quán cà phê, ảnh này tôi để trên fb, ai cũng có thể copy về. Tôi không biết là anh hay Ngọc cố tình copy về để dọa tôi. Còn một ảnh...là anh đang ôm tôi ngủ trên giường. Tôi khóc...
Tôi không nghĩ anh có tình cảm theo một nghĩa yêu thương hay gì đó liên quan đến tình yêu với tôi. Nhưng khi nhìn thấy bức ảnh đó, tôi lại khóc. Tôi nằm đó, trong vòng tay anh, ôm anh say ngủ, anh đặt môi lên trán tôi và giơ điện thoại chụp kiểu selfie. Chúng tôi không chụp ảnh chung bao giờ. Tôi luôn tỏ ra là một người con gái tế nhị. Khi anh đến bên tôi, tôi mở lòng dành cho anh tình cảm ngọt ngào nhất, khi biết anh có gia đình và tôi thấy cần phải dừng lại, tôi để anh ra đi, không níu kéo, không ràng buộc. Có lẽ đây là một điểm mà những người đàn ông từng gặp tôi đều nói “ở bên em thật dễ chịu và thoải mái”. Nhưng điều này, có khiến tôi được hạnh phúc?
-Em vẫn ổn chứ?
Thấy tôi không nhắn lại, Ngọc có vẻ sốt ruột.
-Tôi không sao. Ảnh đẹp, góc chụp đẹp, diễn viên đẹp. Cảnh không nóng lắm
-Haha, em cứ đùa. Anh lấy trong điện thoại của Minh đấy.
-Rồi sao? Có vấn đề gì không?
-Anh không ngờ thôi, em có muốn nghe chuyện của Minh không?
Vẫn là thứ tình cảm mù quáng, tôi và anh đã kết thúc, nhưng không hiểu sao, tối hôm đó, tôi vẫn đến gặp Ngọc…
Khác với Minh, Ngọc đeo kính, và nói nhiều. Vì là giáo viên dạy tiếng Pháp nên đôi lúc tôi cảm thấy ở người đó có sự lãng mạn sáo rỗng. Lúc tôi đến, Ngọc đã ngồi sẵn ở đó, vồn vã kéo ghế lại gần.
-Em mới đi làm về à, có mệt không?
-Hôm nay cũng không nhiều việc nên bình thường
Ngọc thật biết chọn quán cafe. Những lần trước học tiếng Pháp, tôi đều chọn Highland gần nhà. Còn lần này Ngọc chủ động nhắn địa chỉ. Không gian được thiết kế dành cho các cặp đôi, mỗi ô ngồi đều tách biệt tạo sự riêng tư.
-Anh trai anh-Minh, không biết là em quen anh đúng không?
Tôi cười. Từ bao giờ tôi bắt đầu cười giống anh, cái cười thật nhẹ và khiến người đối diện bối rối thậm chí bực mình.
- Em quen anh là để điều tra về thân phận của anh trai anh?
-Không, em định sang năm đi du học ở Pháp.
Tôi nói dối, cuộc đời này, để tự bảo vệ bản thân mình, tôi còn ngần ngại gì nữa?
Ngọc kể, gia đình Minh không hạnh phúc từ lâu rồi, vợ Minh nhiều lần cũng tâm sự với Ngọc, còn gửi cả email nói muốn thoát khỏi hôn nhân tù túng này. Cả hai đều có sĩ diện nên người ngoài không biết, những hôm tiệc công ty, họ vẫn xuất hiện cả gia đình, vui vẻ, hạnh phúc. Ngọc nói Minh là người đàn ông hoàn hảo, nhà có hai anh em mà tất cả những thứ tốt đẹp nhất Minh đều có…
-Bây giờ, điều đó không quan trọng nữa. Tôi và Minh chấm dứt rồi.
-Em đến với anh nhé?
-Anh thừa biết tôi không muốn liên quan với người đã có gia đình.
-Không, em phải nghe anh nói. Anh lấy vợ cũng vì cuộc hôn nhân đầu tiên ở Pháp không có kết quả, cô ấy không thể có con. Còn em mới cho anh cảm xúc đúng đắn.
-Tôi không có cảm giác…
Ngọc bất chợt ôm lấy tôi, đè tôi ra hôn ngấu nghiến, giữa quán cafe, tôi không vùng vẫy, nước mắt chảy dài.
-Em đừng khóc, anh thương em hơn tất cả…
Tôi nhắm mắt lại, là giọng nói của Minh, gióng nói trầm ấm mà tôi nhớ da diết. Sao lại ấm áp đến thế. Mở mắt ra, gương mặt lại biến thành của Ngọc? Tôi làm sao thế này?
-Anh xin em, hãy cho anh được chăm sóc em, ở bên cạnh em.
Tôi lắc đầu, lau nước mắt và đứng dậy, nhưng Ngọc kéo tay tôi lại, ôm tôi không buông.
-Anh phải làm sao để em đồng ý? Anh trẻ hơn Minh, biết cách chăm sóc em hơn Minh, tại sao không phải là anh?
Tôi im lặng để mặc cho Ngọc lải nhải bên tai, tôi không cần gì cả, cái tôi cần, Ngọc đâu thể cho tôi, người tôi muốn, đâu phải là Ngọc?
-Nếu không, hãy cho anh được yêu em một lần. Anh hứa sẽ không làm phiền em nữa?
Tôi câm nín, cuối cùng, anh ta cũng nói ra mục đích chính của mình, chỉ là tình dục thôi sao? Hay sự chiếm hữu thứ đồ vật mà anh trai anh ta đã từng có?
-Hãy đưa tôi đi và làm điều anh muốn, nhưng sau đó, hãy để tôi yên.
Cuộc đời tôi đang chuyển động giống như một bộ phim ba xu rẻ tiền, gặp anh, yêu anh, lên giường với anh, biết anh có vợ, chia tay lại vướng vào em trai anh, và bây giờ, tôi đang chuẩn bị lên giường với cả em trai anh?
Tôi như xác không hồn theo Ngọc đến nn. Ngọc ân cần, nâng niu cởi từng cúc áo cho tôi. Tôi soi mình trong gương và thấy một khuôn mặt chai lì, đáng sợ, tôi ghê tởm chính bản thân mình. Từ vũng lầy này, tôi thả mình qua vũng lầy khác mà không biết rằng, vũng lầy nào cũng bẩn thỉu như nhau.
Ngọc không lên được. Không biết do sinh lý yếu hay cảm xúc hay lo lắng...Ngọc không lên được và cũng không cho vào trong được. Tôi thấy người đó hì hục, tôi thấy khoái trá, tôi nằm yên. Nhưng cuối cùng, Ngọc cũng cho vào được vào xuất ra chỉ sau 5 phút. Tôi giật mình nhận ra Ngọc không dùng bao và xuất vào bên trong tôi, tôi vùng dậy:
-Sao a không dùng bao?
-Em là người đầu tiên anh quan hệ ngoài vợ chồng, anh cũng nghĩ em “sạch” như anh
Tôi mặc quần áo và bỏ về. Ngọc đuổi theo nhưng không kịp.
Về đến nhà, tôi đã thấy Ngọc đứng ở trước cửa. Ngại bố mẹ nên tôi kéo Ngọc ra một góc, Ngọc đưa cho tôi 1 hộp nhỏ nhỏ:
- Em uống đi?
-Cái gì vậy?
-Thuốc tránh thai
-Tôi tự biết phải uống thế nào, anh không cần phải đưa đến tận nơi thế này.
-Anh muốn em uống trước mặt anh
- Anh không tin tôi?
-Anh chỉ tin em nếu em uống trước mặt anh.
Không muốn đôi co trước cửa nhà, tôi cầm thuốc và chai nước Ngọc đưa, uống ngay trước mặt người đó. Hả hê, xong việc, Ngọc phóng xe đi để lại tôi nhục nhã, ê chề.
Do phản ứng phụ của thuốc, tôi đau đầu, chóng mặt, buồn nôn suốt ngày hôm sau đành xin nghỉ ở nhà. Nhàn cư vi bất thiện, tôi lục lọi fb bạn bè, đồng nghiệp để nghe ngóng thông tin của anh. Tôi cũng quên luôn Ngọc, không cảm giác, không cảm xúc. Ngọc cũng không nhắn tin gì nữa, có vẻ anh ta đã đạt được mục đích của mình nên để tôi yên chăng?
Một tuần sau ngày xảy ra với Ngọc, tôi nhận được tin nhắn đầy bất ngờ từ Minh: “Tối nay gặp nhau, chỗ cũ
Tôi chán nản, chúng ta là gì của nhau hả anh? Là gì của nhau mà khi cần thì anh gọi, khi không muốn thì anh phớt lờ?
-Em bận, và em không muốn gặp anh nữa.
-Em cần phải gặp anh để nói rõ chuyện của Ngọc.
Điện thoại rơi xuống nền nhà. Tôi hoảng hốt. Không giống như lần trước Ngọc dọa tôi về chuyện của Minh, tâm trạng tôi hờ hững vì tôi không quan tâm cảm xúc của Ngọc thế nào. Anh thì khác, anh đã biết được gì rồi? Ngọc nói gì với anh? Nếu biết chuyện, anh coi tôi là loại người thế nào?
Lúc tôi đến, Minh đã chờ sẵn. Tôi vừa đóng cửa phòng, anh đã lao vào đẩy tôi đập vào tường đau điếng. Rồi anh hôn tôi, như trút hết sự giận dữ, như điên cuồng. Tôi thấy mùi máu. Tôi thấy cả vị mặn của nước mắt tôi đang chảy. Tay anh thô bạo kéo váy, kéo đồ lót và đâm thẳng vào trong tôi. Trời đất quay cuồng, anh đang giết tôi trong từng khoảnh khắc. Mỗi lần anh thúc mạnh, anh rít lên bên tai, “Em điên rồi, An ơi”.
Lần đầu anh gọi tên tôi, lần thứ hai anh hôn tôi, nhưng là trong cảm xúc giận dữ có, căm hận có và dường như có cả sự xót xa.
Tôi nhắm mắt, tay ôm chặt anh, liệu đây có phải lần cuối cùng tôi được ôm anh như thế, sau tất cả những điều đã xảy ra? Tại sao tôi không thể sống một cuộc sống bình thường, là một cô gái bình thường?
Tôi đặt tên fb này là Mi Na, đơn giản quá phải không? Một cách gọi khác của Minh An, ít ra, tôi cũng còn chút gì đó lưu giữ cho đoạn tình cảm đầy nước mắt này.
Anh ôm tôi đặt lên giường, rồi lấy khăn lau từng chỗ, từng chỗ. Vì anh mạnh bạo quá nên chỗ đó của tôi rướm máu. Tôi khép chân lại, còn đau hơn lần đầu.
Anh kéo tôi nằm gác lên tay anh, tôi úp mặt vào ngực anh để hít hà mùi hương luôn khiến trái tim tôi thắt lại, tôi ôm anh giống như bức ảnh anh đã từng chụp lúc tôi ngủ. Rồi anh cho tôi xem mấy bức ảnh anh nhận được. Là của tôi và Ngọc! Tôi nhắm mắt lại, chua xót quá. Người tôi yêu nhận được ảnh tôi lên giường với người đàn ông khác, lại chính là em trai của anh! Có cả anh anh đang ôm tôi. Tôi không dám khóc. Tôi nhận thấy ánh mắt đau đớn của anh. Rồi tôi loáng thoáng nghe anh kể Ngọc dùng những tấm hình này để uy hiếp anh giao lại một số cổ phần mà anh đứng tên để có tên trong Hội đồng cổ đông trong công ty gia đình, lĩnh vực này tôi không rõ vì tôi chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi vào một cuộc đấu đá tranh giành quyền lực trên thương trường. Tôi, một cô gái 25 tuổi, bị phản bội bởi mối tình 3 năm, yêu phải người có vợ...thì làm được gì cho ai. Vậy mà cuối cùng, chính tôi lại rơi vào vòng xoáy đầy tai ương.
Anh vẫn thì thầm bên tai, anh nói anh có thể xử lý được vụ này, nhưng anh muốn cho tôi biết để tôi không bị lợi dụng. Dù chúng tôi không là gì của nhau, anh vẫn luôn dõi theo tôi...Tiếng anh nhỏ dần nhỏ dần…
Tôi bị ngất! Tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong phòng bệnh tư truyền nước. Tôi gọi điện cho ba mẹ đến đón, anh để lại tin nhắn “Anh phải đi công tác sớm, không ở bên em được. Nhớ giữ gìn sức khỏe, thương em :) “. Luôn là icon đó, icon đáng thương.
Ba mẹ lo lắng đến đón tôi, hỏi thăm ồn ào, tôi nói đang đi đường thấy chóng mặt bị ngất thì được người đi đường đưa vào đây, tôi mệt nên ba mẹ đừng hỏi nhiều.
Trên đường về, ngồi ghế sau, mẹ cầm tay tôi xoa xoa. Tôi rớt nước mắt. 25 năm, tôi đã làm được gì cho ba mẹ? Trong vỏ bọc của một cô con gái ngoan hiền, trái tim tôi luôn nổi loạn. Nếu biết những chuyện đã xảy ra, ba mẹ tôi sẽ đau lòng lắm?
-Con muốn đi du học.
Ba mẹ sửng sốt. Từ trước đến nay, ba mẹ luôn thấy tôi an phận, học đại học, đi làm, có bạn bè tốt, tuy biết người yêu cũ phản bội tôi đi lấy vợ, nhưng ba mẹ biết tôi không lưu luyến mối tình đó nên không hiểu quyết định này ở đâu ra?
-Công ty con có đợt nâng cấp nhân sự, nên cho ra nước ngoài học tập một thời gian, con muốn đi.
Ba tôi vốn là người điềm tĩnh, nhưng lúc này, nhìn tay ông xoa xoa trên vô lăng, tôi biết ông đang nóng ruột:
-Đi Anh hoặc đi Singapore, nhưng chắc con đi Sing thôi, cho gần ba mẹ, khi nào rảnh ba mẹ có thể sang thăm con, con về cũng tiện.
Tôi thấy khuôn mặt ba giãn ra. Mọi thứ chỉ mới là bắt đầu…
Minh nói đi công tác, chúng tôi không liên hệ gì với nhau. Ngọc cũng đã không làm phiền tôi. Tôi không biết Minh giải quyết vấn đề đó thế nào. Nhưng với cương vị của anh, kinh nghiệm bao nhiêu năm trải nghiệm trên thương trường, tôi không lo lắng lắm. Anh cũng nói anh có thể giải quyết được. Trong vòng 1 tháng, tôi hoàn thiện hết các thủ tục đi du học, không hề khó vì tôi chọn học MBA, rất phổ biến ở Sing, chỉ cần có tiền là có thể xin được vào bất cứ trường ĐH tư nhân nào.
Ngày bay đến gần, tôi đắn đo có nên gửi mail thông báo cho Minh không? Viết rồi xóa, xóa rồi viết. Cuối cùng, tôi quyết định ra đi trong lặng lẽ. Còn gì để lưu luyến không anh?

Trích Fanpage: Minh An và những người bạn

thông điệp cuộc sống

Bài viết cùng chuyên mục

Dành cho những cô gái: vỡ mộng sau ngày cưới

Có rất nhiều cô gái bị hụt hẫng, vỡ mộng khi mới lập gia đình bởi mọi thứ khác xa với kỳ vọng. Tình yêu, bạn đời và hiện thực khác xa với tưởng tượng của cô gái khi bước vào cuộc hôn nhân. ...

18/12/2019

Yêu thực sự hay chỉ là mê đắm nhất thời?

Tình cảm là thứ rất khó nắm bắt và cũng là thứ dễ dàng thay đổi nhất. Tình yêu cũng không ngoại lệ, nó khiến bạn đau đầu vì không biết cảm xúc của mình dành cho ai đó là tình yêu thực sự hay chỉ là đam mê, là cảm xúc nhất thời nữa. ...

17/11/2018

Có lẽ, anh quên em rồi

Bất chợt em nhận được tin nhắn từ hộp thư trên facebook của bạn thân. Bạn thân hỏi em xem đã nguôi ngoai tình cũ hay chưa. Em lưỡng lự chừng ít phút, nhanh tay trả lời bằng một icon tươi rói và nói rằng em ổn, hoàn toàn ổn, tình cũ cũng đã nguôi ngoai rồi. ...

06/01/2017

Đôi lúc em chỉ muốn mình thuộc về một ai đó...

Dù em biết rằng đã một mình bao lâu như thế thì chí ít cũng đã quen, hoặc phải học được cách mạnh mẽ để tự trấn an mình, nhất định không được chùng lòng mà nhìn cuộc đời này màu xám. Nhưng biết làm gì để cô đơn nằm yên và thôi ngọ nguậy cứa đến nhức lòng em mỗi khi đêm tối? ...

22/12/2016

Con trai là người chịu tổn thương hơn cả sau chia tay

Ai nói chỉ đàn ông là mạnh mẽ còn phụ nữ luôn yếu đuối? Trong tình yêu thì những tổn thương vẫn rất đau đớn, thậm chí đối với đàn ông còn khó vượt qua hơn. ...

13/12/2016

Những dấu hiệu bạn nên nhìn lại cuộc tình của mình

Thật khó để có thể nói trước khi nào thì nên chấm dứt một mối quan hệ. Tuy nhiên, có những dấu hiệu dưới đây sẽ làm bạn không phải đắn đo với câu hỏi: “Có nên chia tay bạn trai hay không?”. ...

13/12/2016

Con gái mạnh mẽ, yêu như thế nào?

Nặng không? Không nặng. Đau không? Không đau. Buồn không? Không buồn. Nếu em là một cô gái mạnh mẽ như vậy, anh có dám yêu không? ...

12/12/2016

Tình yêu đẹp nhất trong đời

Khác với cách nghĩ của người lớn, tình yêu tuổi học trò không phải lúc nào cũng trẻ con và vô nghĩa mà nó có thể mang đến cho chúng ta nhiều điều tuyệt diệu… ...

06/12/2016

Ở một khúc quanh nào đó của cuộc đời ta chẳng cần yêu...

Tại một thời điểm nào đó, rồi chúng ta ai cũng sẽ có lúc cảm thấy lười yêu, chẳng cần yêu và sợ yêu… ...

05/12/2016

Chia tay? Chả có gì là đáng sợ cả

Em đã từng yêu anh quên cả bản thân mình. Yêu nhau thật lâu và thật đậm sâu, nhưng rồi cuối cùng ta chẳng còn có nhau trong cuộc đời này. ...

05/12/2016

Tại sao chúng ta không thể thật lòng với nhau?

“Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình, nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời.” ...

05/12/2016

Bình yên nhất là không yêu đơn phương

Dẫu chúng ta vẫn có thể tự an ủi bản thân rằng yêu đúng là điều kì diệu, yêu sai là tuổi trẻ, và yêu đơn phương đôi khi lại là điều sai trái, nhưng có ai thất bại sau một mối tình mà cảm thấy vui vẻ hay bình yên được? ...

05/12/2016