Cuộc đời là một bộ phim
Người ta thường nói, đời người như một bộ phim vậy. Mỗi người có một bộ phim của riêng mình, trong đó mình là nhân vật chính, những người thân, người quen, bạn bè, các mối quan hệ đều là phụ cả. Mà đâu chỉ là diễn viên chính của bộ phim, mỗi chúng ta vừa là người biên kịch, vừa là đạo diễn và cũng là khán giả bộ phim cuộc đời của mình vậy.
Nhiều vai trò như vậy, nhưng quan trọng nhất vẫn là đạo diễn thước phim của mình. Thước phim hay - dở là do chúng ta, bản thân chúng ta mà thôi. Chúng ta muốn nó thật đáng xem, thật ý nghĩa, mang lại giá trị cho nhiều người thì hãy tập chung làm đạo diễn cho thật tốt, vẽ ra kịch bản cuộc đời thật ý nghĩa. Nhưng thực tế không mấy ai hiểu được điều đó, chúng ta lại phần lớn không muốn làm đạo diễn đời mình mà lại muốn làm khán giả cuộc đời của người khác hơn, từ người thân, người quen, đến mối quan hệ xã hội bên ngoài, hay thậm chí là người không quen biết. Đó có phải là chúng ta đang sống và nhìn nhận lệch hướng?
Đóng vai "người xem - khán giả" thước phim của người khác không mang lại cho chúng ta giá trị nào, mà nó lại khiến chúng ta ở thế bị động. Bị động với thước phim của người khác, bị động với chính cuộc đời của mình.
Chúng ta vẫn nghe nói: "thời gian là quý báu, thời gian là vàng bạc", nhưng chúng ta lại đang tình nguyện dành thời gian vàng bạc đó của mình cho những thứ vô bổ như: đọc báo, lướt web, chơi game suốt ngày tháng và dành quá nhiều thời gian trong quỹ thời gian ít ỏi của mình cho những thứ như vậy. Chúng ta dành thời gian để bình luận, để nhận xét, để phán xét người khác, trong khi bản thân thì lại cố tình bị quên đi. Như vậy, thì ai sẽ sống thay cuộc đời mình?
Cuộc sống của mỗi người chia thành nhiều giai đoạn, cũng giống như bộ phim nhiều tập vậy. Mỗi giai đoạn, mỗi tập lại là một câu chuyện nhỏ, một chương của cuốn sách cuộc đời. Vì thế nó hay - dở, nó đáng xem hay vô vị, tất cả đều do bạn. Chúng ta không nhất thiết phải biến mỗi tập phim của mình trở nên gay cấn, phải cam go nhưng hãy có trách nhiệm với từng tập và đừng tẻ nhạt mãi nhé!
Trong thước phim cuộc đời, chỉ duy nhất bạn mới là người đưa ra ai sẽ xuất hiện trong phim của mình. Không ai có thể quyết định thay bạn, không ai có thể diễn thay bạn, vì thế đừng đổ lỗi cho ai khác khi bộ phim không như ý muốn của mình.
Những ai xuất hiện trong phim đều là những người đi bên lề cuộc sống của bạn mà thôi. Bạn có quyền quyết định cho họ đóng tiếp hay dừng lại, cho họ bước tiếp cùng mình hay tránh sang một bên, hay thậm chí không xuất hiện nữa, đều là quyền quyết định của bạn. Hãy nhớ, đừng để ai điều khiển cuộc đời mình kể cả khi bạn bị cô lập, bị tổn thương, bị xúc phạm hay phản bội... Những cảm xúc đó là tiêu cực, nhưng bạn vẫn được quyền quyết định sẽ làm gì với những điều đó cơ mà, vượt qua hay là bị quật ngã? Vã cũng hãy chấp nhận nếu bạn bị gạt ra khỏi thước phim của người khác nhé! Thay vì mình chê trách, thay vì hỏi: sao lại thế này, sao không thế kia, ước gì thế này, ước gì thế nọ.Hãy tìm ai đó cùng chung lý tưởng để xây thước phim của mình thật hay, thật ngọt ngào và ý nghĩa và thật đáng xem.
TĐCS